HẠNH PHÚC XXXVII
Virajaṃ: Dứt khỏi phiền não
(Vô nhiễm)
Phạm ngữ raja nghĩa là bụi nhơ, ngụ ý chỉ là phiền
não, còn vi nghĩa là không hoặc ra khỏi. Phiền
não sanh trong tâm của ai, làm cho tâm người ấy nhơ đục, như là bụi làm cho vật
dụng dơ; khi ta thấy vật dụng dơ thì ta nhờm gớm, ta không muốn nó đến, nếu phải
cần sờ đụng thì lật đật đi rửa. Nếu tay chân ta bị dơ, ta có thể rửa được, thân
bị bẩn, ta có thể tắm được; chớ khi tâm đã nhơ đục rồi thì không có thứ nước
nào rửa cho sạch được cả.
Phiền não là những gì? Phiền não nếu kể ra
thì rất nhiều - nếu căn cứ vào những danh từ khác nhau mà đức Thế Tôn đã dùng,
nhưng chung quy, chỉ có ba tam độc là tham lam, sân hận và si mê mà thôi.
Nơi đây tôi xin nhắc câu Phật dạy ngài đại đức
Cūḷapanthaka trong bộ Kinh pháp cú rằng:Rāgo rājo na ca pana reṇu vuccati... nghĩa là: Tiếng bụi nhơ đây ngụ ý nói
là sự tham ái, chớ không phải là bụi thường, nên các thầy Tỳ khưu dứt bỏ bụi
nhơ, tức là dứt bỏ tham ái, sẽ được an vui, trong đạo hạnh thanh cao.
(Câu thứ nhì và câu thứ ba có nghĩa khác nhau
nhưng chỉ khác tên của phiền não là đổi tham ái ra sân và si mê) [8].
+
Đây là nguyên nhân sanh phiền não:
1. Nguyên nhân sanh ái dục có hai điều là:
- Thích để ý đến lời ca tụng, về sự giàu có
và sắc đẹp.
- Thích và để ý đến sắc đẹp của mình hay người
ngoài mình.
+
Đây là nguyên nhân dập tắt tham ái:
- Cố tâm để ý vào lời khuyên giải chỉ dạy và
sự chỉ trích về cái tội của ngũ trần và sự chấp thủ, tham đắm sắc đẹp.
- Cố tâm quan sát suy nghĩ cái tội và cái hại
của sắc đẹp và sự tham đắm trong ngũ trần.
2. Đây là nguyên nhân sanh sân:
- Thích và để ý đến lời nói làm cho mình sân,
thích và để ý đến điều làm cho mình sân.
+ Phương pháp diệt sân:
- Cố ý nghe lời giảng dạy của các bậc thánh
nhơn về nguyên nhân sanh lòng từ (tình
thương vô lượng).
- Vâng giữ hành theo niệm từ.
3. Nguyên nhân sanh si mê:
- Thích nghe lời nói xấu xa không lễ phép của
những kẻ vô giáo dục.
- Thích chú ý tới những lời ấy.
+ Nguyên nhân dập tắt si mê:
- Thích nghe những lời giáo huấn cao thượng,
ít nhứt là lễ nghi, phép tắc.
- Cố ý và hành theo những pháp cao thượng đã
nghe.
- Các phương pháp dạy trên đây là phương pháp
dẹp yên phiền não nhứt thời thôi, chớ không phải phương pháp giải thoát. Nếu muốn
hoàn toàn giải thoát, thì chỉ có cách trì giới cho trong sạch, hành thiền định
rồi hành minh sát tuệ, dùng trí tuệ quan sát cho thấy rõ vô thường, khổ não và
vô ngã, như thế mới tận diệt được phiền não.
Trong bộ kinh Anguttaranikāya, đức Thế Tôn có
dạy rằng:
“- Nầy các thầy tỳ-khưu! Bụi nhơ là gì? Bụi
nhơ là tham lam, sân hận và si mê. Nếu có người hỏi về những điểm dị đồng của
các pháp ấy thì các thầy nên đáp rằng: Tham lam tội tuy nhẹ nhưng thật là khó dứt
bỏ được. Sân hận, tội thật nặng, nhưng khi người thức tỉnh, dứt bỏ được dễ
dàng. Si mê, tội nặng, càng khó dứt bỏ được”.
Theo câu Phật ngôn nầy, thì ta thấy rằng:
Tham ái tội tương đối nhẹ, nhưng thật khó dứt. Đây tôi xin nhắc lại tích để quý
vị dễ nhận thức.
“- Tại kinh đô Sāvatthī (Thất La Phiệt) có
người thợ cạo thường vào làm râu tóc cho nhà vua và các phi tần. Ông là người
có thọ trì tam quy ngũ giới rất trong sạch.
Ngày nọ, ông đi làm râu tóc cho nhà vua, ông
dẫn con trai theo vào cung nội. Con trai ông trông thấy một công nương trẻ đẹp
trang diện lộng lẫy, anh chàng cảm sắc đẹp ấy, khi về nhà anh vào phòng nằm mãi
không ra, cha anh hỏi anh, anh nói đã yêu công nương. Ông thợ cao bảo: “Con ơi,
những cô ấy toàn là những hạng cao quý; thuộc dòng vua chúa, còn ta là hàng thứ
dân, thì biết làm sao? Vậy nếu con ưng một cô nào môn đăng hộ đối, thì cha sẽ
xin cưới về cho con”.
Con trai người thợ cạo đáp: Nếu không được cô
ấy, con không bằng lòng cô nào hết. Con sẽ chết”.
Chuyện nầy thấu tới tai của chư vị tỳ-khưu,
các ngài mới hội nhau lại bàn rằng: Vì yêu thương mà chết thật là không phải
chút nào hết. Người ta nên biết giá trị sự sống của mình và của cả gia đình
mình chứ!
Đức Phật nghe chuyện ấy, ngài mới dạy chư tỳ-khưu
đang bàn với nhau, rằng:
“- Người dứt bỏ lòng tham ái, và trong trường
hợp phát
sanh tham ái, nên diệt lòng tham ái như giọt
nước nhễu trên lá sen sẽ trượt đi.
Người diệt lòng sân hận, không sân hận trong
trường hợp đang sân hận. Người diệt trừ lòng sân hận như trái thốt nốt chín và
rụng. (Khi trái chín mùi và rụng thì không bao giờ trái ấy lại trở lại với
cành, nghĩa là khi diệt được lòng sân hận thì không cho lòng sân hận sanh lại
được).
Người diệt được lòng si mê, không bị si mê
theo trường hợp phải si mê, người ấy ví như mặt trời đã mọc (Khi mặt trời mọc
thì đuổi được sự tối tăm, cũng như người xua đuổi được sự si mê thì lòng mình tự
nhiên sáng và không còn đau khổ, luân hồi nữa)”.
Chung quy, người đệ tử Phật muốn rửa sạch bụi
trần nhơ bẩn thì phải tu theo bát chánh đạo, hành minh sát tuệ.
+
Tâm không nhiễm bụi nhơ, được những hạnh phúc là:
1. Là đại phước cho bản thân mình.
2. Không bị những sự phiền lòng đến.
3. Được an vui trong đời nầy và vị lai.
4. Là người không dễ duôi.
6. Là người ráng hành cho giới, định, huệ được
trọn hảo.
7. Là người đáng gọi là cúng dường cao thượng
đến Tam Bảo bằng cách hành đạo.
8. Là người thoát khỏi phiền não trong kiếp nầy
và sẽ đắc được quả trong ngày vị lai.
9. Là người sẽ đắc đạo quả trong kiếp nầy nếu duyên lành đầy đủ, bằng
không chắc chắn sẽ đắc ngày vị lai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét